TIẾNG GÀ
Canh tư bỗng vọng tiếng gà
Làm ta chợt tỉnh, trăng tà bên hiên
Xạc xào tiếng gió bên thềm
Lời ru ai khiến càng thêm bồi hồi
Nhớ nhà, nhớ quá mẹ ơi
Đã mười năm chất một trời nhớ thương
Gót chân phiêu lãng dặm trường
Phong trần đã thấy vấn vương mái đầu
Bao đêm thổn thức canh thâu
Mà mơ về chốn chôn rau của mình
Phải đâu ta đã vô tình
Quên đi núm ruột của mình quê xa
Trời ơi...day dứt tiếng gà
Cấu cào nỗi nhớ vẫn là Cố Hương!....
Cấu cào nỗi nhớ vẫn là Cố Hương!....
Cồn cào nỗi nhớ vẫn là cố hương!..
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét